Tiềm năng thủy sản trên vùng biển Tây Nam
Vùng biển tỉnh Kiên Giang có 143 hòn đảo lớn nhỏ, trong đó 43 đảo có người dân sinh sống, ít khi có bão xuất hiện ở vùng biển Tây Nam của Tổ quốc. Nhờ vậy, nơi đây là môi trường lý tưởng để phát triển nuôi trồng thủy sản quy mô lớn, gắn với khai tác tiềm năng du lịch. Tỉnh Kiên Giang đặt ra mục tiêu phấn đấu đến năm 2025 đạt tổng giá trị nuôi biển hơn 7.500 tỷ đồng.
Theo người dân sinh sống trên các đảo nơi đây, những người nuôi cá ban đêm tranh thủ ra các đảo câu cá làm giống nuôi thịt. Gặp con cá nào đạt trọng lượng 2-5kg thả vào các ô lưới riêng chờ khách du lịch ra tham quan bè để bán cho họ, chủ bè phục vụ ăn tại chỗ. Với cách làm này thì chủ bè vừa kiếm đồng lời bán cá vừa lấy tiền công phục vụ. Du khách từ Thành phố Hồ Chí Minh, Cần Thơ... ra đây ăn cá tươi, giá lại rẻ bằng một nửa so với ở thành phố, lại được thả hồn với môi trường nước trong sạch, không gian yên tĩnh, trong lành. Sau này khi khách ra đảo đông, nhiều hộ dân nơi đây bắt đầu xây nhà nghỉ nhỏ và một số dịch vụ du lịch kèm theo để phục vụ nhu cầu. Từ đó, người dân vừa phát triển kinh tế vừa gắn với khơi dậy tiềm năng du lịch miền biển.
Người dân tắm nước ngọt cho cá bớp ở đảo Thổ Chu, tỉnh Kiên Giang - Ảnh: L.G
Quần đảo Thổ Chu là ngư trường đánh bắt lớn ở vùng biển Tây Nam. Tàu đánh cá Bình Định, Khánh Hòa, Ninh Thuận, Tiền Giang, Bến Tre... tập trung đến Thổ Chu khai thác thủy sản. Giá cá tạp làm thức ăn cho cá nuôi cũng rất rẻ, mỗi kilôgam chỉ vài ngàn đồng. Theo người nuôi cá nơi đây, nuôi cá ở đây ít khi bị bệnh chết hàng loạt như một số nơi ở ngoài miền Trung, vì nguồn nước ở giữa biển khơi không bị ô nhiễm từ chất thải cửa sông đổ ra. Bè đặt trên mỏ cá nên cá nuôi được ăn thường xuyên, chỉ cần 4-5 tháng có thể xuất bán, gom giống thả nuôi đợt khác.
Quần đảo Thổ Chu cách thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang gần 100 hải lý, đó là khoảng cách khá xa với đất liền, vì vậy hạn chế khâu tiêu thụ cá thịt, nên nhiều khi phải bán giá cá rẻ. Tuy nhiên, thực tế cho thấy vùng biển, đảo Phú Quốc, Nam Du thực sự là thiên thời, địa lợi để phát triển nuôi trồng thủy sản trên biển quy mô lớn. Nếu so sánh biển, đảo tỉnh Kiên Giang với các tỉnh miền Trung thì Kiên Giang vượt trội hơn hẳn, vì vùng này gần như không có bão uy hiếp. Thế nhưng nghề nuôi biển ở tỉnh Kiên Giang vẫn còn thua xa so với các tỉnh Khánh Hòa, Phú Yên... cả về quy mô lồng bè và sản lượng.
Nghị quyết Đại hội Đảng bộ tỉnh Kiên Giang lần thứ XI, nhiệm kỳ 2020-2025 xác định mục tiêu hướng mạnh ra biển, phát triển kinh tế biển bền vững, đưa kinh tế biển thực sự là thế mạnh của tỉnh phù hợp với “Chiến lược phát triển bền vững kinh tế biển Việt Nam đến năm 2030, tầm nhìn 2045”. Theo đó, tỉnh Kiên Giang tập trung vào 4 lĩnh vực: phát triển nuôi trồng, đặc biệt là nuôi biển, chế biến và đánh bắt hải sản; phát triển du lịch và dịch vụ biển; phát triển công nghiệp năng lượng và phát triển kinh tế hàng hải.
Tỉnh Kiên Giang cũng đặt mục tiêu đến năm 2025 có 7.500 lồng nuôi biển, trong đó có 4.700 lồng nuôi cá lồng truyền thống, 1.900 lồng nuôi cá công nghệ cao, 900 lồng nuôi thủy sản khác. Sản lượng nuôi biển đạt khoảng 113.000 tấn; trong đó, nuôi lồng bè gần 30.000 tấn, nuôi nhuyễn thể trên 83.000 tấn và ngọc trai 260.000 viên. Tổng giá trị sản xuất đạt trên 7.500 tỷ đồng.
Với tiềm năng, thế mạnh nơi có “mỏ” thủy sản trên vùng biển Tây Nam, tỉnh Kiên Giang sẽ vừa phát triển kinh tế biển bền vững, góp phần củng cố và bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo và nâng cao đời sống người dân vùng ven biển, hải đảo.
Thanh trà (tổng hợp)
Xem thêm